Thân gửi
các bạn K4/71 An-Lộc,
Đêm nay tao vừa làm xong món "thịt
bò bằm xào mắm ruốc xả ớt", một món ăn "khoái khẩu"
của tao từ hồi còn nhỏ, xuất xứ từ miền Trung VN, mà
tao đã "học lóm" của Má tao. Mới đầu, định nấu xong
sẽ chụp hình "khoe" với tụi mày "tài nội trợ" của
tao, nhưng không ngờ, trong lúc nấu món này, tao lại
trở thành "very emotional" như thế này nên tao không
thể nào "chịu đựng" nổi, nếu không chia xẻ được với
ai cả. Cho nên chỉ có bạn bè 4/71 của mình là tao
muốn chia xẻ vì tụi mình đã từng trải qua những năm
tháng dài trong "tù cải tạo" của CS nên dễ chia xẻ
hơn.
Má tao là cựu HS Đồng Khánh ở Huế.
Sau khi có bằng Thành Chung thời đó, Bà trở thành cô
giáo tiểu học ở quê hương Quảng Ngãi của bà. Má tao
gặp Ba tao (quê Nha Trang), học sinh Quốc Học,
trong
thời gian học ở Đồng Khánh, và trở thành vợ chồng
sau đó sau khi cả hai đã rời trường ĐK và QH. Ba Má
tao sống ở Quảng Ngãi (chị lớn của tao sinh tại
Nghĩa Lộ, Quảng Ngãi) khi Bà đi dạy học. Còn Ba tao
làm công chức, sau đó, không chịu nổi sự khủng bố
của CS thời đó, Ba Má tao vào SG sinh sống với ông
Nội tao. Ông Nội tao, cựu công chức chính phủ đang
sinh sống ở SG. Tao được sinh ra và lớn lên ở SG. Ba
tao nhập ngũ Khoá 4 Thủ Đức, chức vụ sau cùng của
ông là Chỉ Huy Trưởng Căn Cứ 40 Yểm Trợ Công Binh,
yểm trợ cho toàn ngành Công Binh của QLVNCH trước
1975.
Gia đình tao cũng không khá giả
gì. Má tao vẫn đi làm để phụ vào đồng lương của Ba
tao, vì Ba tao quá lý tưởng và trong sạch. Gia đình
tao trước 1975, sống ở một cư xá dành cho SQ Công
Binh, vì Ba tao không có nhà riêng.
Sau 1975, gia đình tao bị thường
xuyên khủng bố bởi đám "băng đỏ". Khi Ba tao đi cải
tạo theo diện SQ cấp Tá và sau đó là tao theo diện
SQ cấp Uý, mọi chuyện xem như đã "an bài". Bọn "băng
đỏ", trong đó có một thằng Trung sĩ Nhất dưới quyền
của Ba tao là Trưởng toán, sau khi Ba tao và tao đã
nằm trong "trại cải tạo", xách súng đến nhà gia đình
tao, kê súng vào đầu Má tao và gia đình tao (thằng
em tao, con em dâu và bà chị tao), bắt ký vào tờ
giấy "hiến nhà cho Cách Mạng". Hai ngày sau đó, Má
tao và cả gia đình phải ra khỏi nhà với quy định mỗi
người chỉ được mang một xách tay quần áo ra khỏi nhà.
Má tao "gục ngã" từ ngày hôm ấy!!!!
Sau lần nhà bị chiếm đoạt năm
1975, Má tao "trôi giạt" khắp nơi, chỉ muốn lo cho
những người còn lại trong gia đình bé nhỏ của Bà. Má
tao trước 1975, thường khoảng 65 kí lô, sau này chỉ
còn khoảng 35 đến 38 kí lô sau những biến động của
cuộc sống. Má tao đã vào bệnh viện không biết bao
nhiêu lần, theo lời hai vợ chồng thằng em tao, do
suy sụp tinh thần lẫn thể xác.
Má tao chưa bao giờ vắng mặt
trong những lần "thăm nuôi" tao. Từ Katum, đến Long
Khánh, Hóc Môn cho đến trại cuối cùng ở Bù Gia Mập,
Phước Long. Bao giờ Bà cũng mang lên cho tao một lon
"Guigoz" món "thịt bò xào mắm ruốc xả ớt"! Lần sau
cùng Má tao vào thăm tao là lần ở Bù Gia Mập năm
1979, Má tao phải lội đường rừng sình lầy gần hai
ngày đề gặp tao. Trong lần "thăm nuôi" đó, Má tao có
nói với tao là: "thịt bò bây giờ bên ngoài rất đắt,
ngay cả lon Guigoz cũng vậy, nhưng con đừng lo, ráng
ăn món con thích để còn sống trở về với Má"! Nhưng
cũng trong lần thăm nuôi đó, hai vợ chồng thằng em
cũng cho tao biết là: "Má mới ra khỏi bịnh viện tuần
rồi, tụi em nói Má đừng đi thăm anh kỳ này, tụi em
đi thăm nuôi anh được rồi, nhưng Má không chịu nhất
định đòi đi!"
Hôm đó, hết giờ thăm nuôi, tao
phải về trại. Khu thăm nuôi ở trên đỉnh đồi, còn các
trại cải tạo nằm phía dưới. Tao lầm lũi đi xuống để
về trại, không dám ngoái cổ lại nhìn lại đồi khu
thăm nuôi vì trong lòng buồn quá, nhưng lúc đó hình
như có một động lực vô hình nào đó, bắt tao phải
ngoái cổ lại nhìn! Trời ơi, tao thấy Má tao đã ra
khỏi hàng rào Khu Thăm Nuôi, nhìn xuống con đưởng
mòn tao đang đi về trại. Má tao đứng đấy, bất động,
thân hình rất gày gò, nhìn xuống con đường tao đang
đi về trại. Tà áo bà ba Má tao đang mặc, bay phất
phơ trong gió trên đỉnh đồi khô cằn của trại cải tạo
Bù Gia Mập năm đó, 1979, là hình ảnh không bao giờ
phai nhạt trong ký ức của tao. Hình ảnh đó không thể
nào dùng kỹ thuật tân tiến nhất hiện nay để làm cho
nó đẹp hơn nữa. It is impossible. Cho đến khi khi
tao chết, không bao giờ hình ảnh đó có thể phai nhạt
trong ký ức của tao.
Má tao chết năm 2012 tại Di Linh,
Lâm Đồng, sau những năm dài lưu lạc. Đó là nơi Má
tao chắc không bao giờ đoán trước sẽ là nơi yên nghỉ
cuối cùng của mình nơi một miền đất rất là xa lạ của
Bà.
Má ơi, đêm nay con nấu cái món "thịt
bò xào mắm ruốc xả ớt," nhưng món ăn của con nấu
không có thể nào so sánh với cái lon thị bò xào xả
ớt trong lon Guigoz mà Má đã đem lên cho con trong
hoàn cảnh rất là thiếu thốn lúc đó. Có lẽ Má phải
bán rất nhiều món đồ trong gia đình, để cho con được
một lon Guigoz thịt, với ước vọng để Má còn được
nhìn con trở về với Má, thì so sánh được!
Má tao đã qua đời năm 2012 tại Di
linh, may mắn là tao về kịp để gần gũi Bà một tuần
trước khi Bà nhắm mắt.
Má ơi đêm nay con sẽ ăn món đó.
Nhưng con cũng muốn chia xẻ ít điều với bạn bè của
con, cũng có ít nhiều tâm trạng như con...
Con thương Má.
Australia 2015